Saturday, February 28, 2009

Người bạn thật sự

Người bạn thật sự là người biết khích lệ, động viên khi bạn đang vươn lên, biết mừng vui khi bạn hạnh phúc, biết bậc khóc sẻ chia khi bạn đau buồn, biết tìm đến bạn khi bạn cô đơn, một mình.

Người bạn thật sự là người mà bạn dù không gặp nhưng bạn cảm thấy ấm lòng mỗi khi nghĩ đến.

Người bạn thật sự chẳng bao giờ ngại ngần khi phải nói ra sự thật, luôn luôn thẳng thắn nhưng cũng không làm bnj tổn thương.

Những người bạn thật sự sống dựa vào nhau bằng niềm tin mạnh mẽ nhất. Chính niềm tin ấy khiến chúng ta có thể chia sẻ cùng nhau những điều tốt đẹp lẫn khó khăn nhất trong đời bằng nụ cười.

Người bạn thật sự luôn luôn ngự trị trong trái tim bạn.

Bạn chính là người hạnh phúc như thế, va tôi hạnh phúc biết bao khi được có bạn trong đời.

Nếu trong lòng bạn còn vương vấn điều gì, thì tối sẽ bên cạnh bạn sẻ chia tất cả.

Nếu cuộc đời quá khắc nghiệt khiến những ước mơ, niềm tin của bạn trong vùng giông bão, thi bờ vai tôi đây - là nơi bạn có thể dựa vào.

Nếu bạn cần một người nâng đỡ, thì tôi sẽ đưa bàn tay mình cho bạn nắm lấy.

Nếu tất cả đối với bạn dường như sụp đổ, thì tôi sẽ đến, ở bên bạn cho tới khi ban cảm thấy nhẹ nhàng hơn.

Nếu bạn cần một nơi nghỉ chân ấm lòng, thì căn nhà nhỏ của tôi luôn rộng mở đón chào.

Nếu ai đó khiến con tim bạn tan vỡ, tổn thương, thì tôi cảm thông cùng bạn chữa lành.

Khi bạn cảm thấy buồn phiền hay trống trải, tôi sẽ đến và chỉ cho bạn thấy rằng bạn không cô độc.

Nếu bạn lạc lối giữa trời khuya, thì tôi sẽ là người đưa bạn về nhà.

Dẫu tất cả mọi người đều quay lưng với bạn, thì tôi sẽ là người ở bên bạn,bởi vì chúng ta là những người bạn của nhau.

(Theo How To Be A True Friend)

Friday, February 27, 2009

Đừng...

Tìh cờ đọc lại đc 1 bài có sự tổg hợp nhữg câu nói hay tản mạn, muốn post cho mọi người cùg đọc, cùg chiêm nghiệm lại để cùg thấy 1 điều là chúg ta đã và đag sốg quá vội vã, để rồi chợt quên nhiều thứ giản đơn và lúc đó thì có hối hận cũg ko kịp nữa.
* Ðừng nên thờ ơ với những gì đã quá quen thuộc với bạn. Hãy giữ chắc lấy chúng như những gì quan trọng nhất, vì sẽ có lúc bạn cảm thấy tiếc nuối khi những điều thân thuộc ấy mất đi.
* Ðừng hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh bản thân mình với người khác. Mỗi chúng ta là một con người khác nhau và đều có những giá trị khác nhau.
* Ðừng mãi mê theo đuổi những mục tiêu mà người khác cho là quan trọng, vì chỉ có bạn mới hiểu rõ những mục tiêu nào là tốt cho mình.
* Ðừng ngại học hỏi. Kiến thức là một tài sản vô hình và sẽ là hành trang vô giá theo bạn suốt cuộc đời.
* Ðừng ngại mạo hiểm để làm những điều tốt. Ít nhất bạn cũng học được cách sống dũng cảm với những lần mạo hiểm.
* Ðừng nên phí phạm thời gian hoặc những lời nói thiếu suy nghĩ. Cả hai thứ ấy một khi đã qua đi hay thốt ra thì không thể nào bắt lại được.
* Đừng để cuộc sống đi qua mắt bạn chỉ vì bạn đang sống trong quá khứ hay tương lai. bằng cách sống cuộc sống của mình ngày hôm nay, vào lúc này, bạn đang sống tất cả mọi ngày trong cuộc đời.
* Đừng quên hy vọng, sự hy vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.
* Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình, chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do để cố gắng thực hiện điều đó.
* Đừng lấy của cải vật chất để đo lường thành công hay thất bại, chính tâm hồn của mỗi con người mới xác định được mức độ " giàu có" trong cuộc sống của mình.
* Đừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.
* Đừng do dự khi đón nhận sự giúp đỡ, tất cả chúng ta đều cần được giúp đỡ ở bất kỳ khoảng thời gian nào trong cuộc đời.
* Đừng chạy trốn mà hãy tìm đến tình yêu, đó là niềm hạnh phúc nhất của bạn.
* Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.
* Đừng từ chối nếu bạn vẫn còn cái để cho.
* Đừng ngần ngại thừa nhận rằng bạn chưa hoàn hảo.
* Đừng e dè đối mặt thử thách. Chỉ khi thử sức mình, bạn mới học được can đảm.
* Đừng đóng cửa trái tim và ngăn cản tình yêu đến chỉ vì bạn nghĩ không thể nào tìm ra nó.
* Cách nhanh nhất để nhận tình yêu là cho, cách mau lẹ để mất tình yêu là giữ nó quá chặt, cách tốt nhất để giữ gìn tình yêu là cho nó đôi cánh tự do.
* Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh đến nỗi bạn quên mất mình đang ở đâu và thậm chí quên mình đang đi đâu.
* Đừng quên nhu cầu cảm xúc cao nhất của một người là cảm thấy được tôn trọng.
* Đừng ngại học hỏi. Kiến thức là vô bờ, là một kho báu mà ta luôn có thể mang theo dễ dàng.
* Đừng sử dụng thời gian hay ngôn từ bất cẩn. Cả hai thứ đó đều không thể lấy lại.
* Cuộc sống không phải là một cuộc chạy đua, nó là một cuộc hành trình mà bạn có thể tận hưởng từng bước khám phá...
* Đừng bao giờ cho là bạn đã thất bại khi những kế hoạch và giấc mơ của bạn đã sụp đổ, vì biết được thêm một điều mới mẻ thì đó là lúc bạn tiến bộ rồi.
* Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống.
* Đừng quên tìm cho mình một người bạn thực sự, bởi bạn bè chính là điều cần thiết trong suốt cuộc đời.
* Và cuối cùng đừng quên ơn những người đã cho bạn cuộc sống hôm nay với tất cả những gì bạn cần. Bởi vì con cháu đời sau của bạn sẽ xem bạn như tấm gương của chúng.

Thursday, February 26, 2009

Búc xúc tột độ

Kể từ hum nay AT sẽ có thêm mục BỘC PHÁT NỘI TÂM, chỉ ra bài khi nào có ai đó thực sự muốn bộc phát hết suy nghĩ cá nhân, trút hết nỗi lòg (các bạn có thể gửi bài cho AT hoặc chíh BBT sẽ viết thay cho các bạn), do tíh chất đặc thù của thể loại này là đc dùg mọi ngôn từ, mọi biểu đạt cảm xúc ( trog khuôn khổ cho phép) nên chúg tôi có sự cảh báo trc về nội dug nhạy cảm, có thể đụg chạm, có thể hơi vi phạm thuần phog mỹ tục, có thể ko mang tíh khách wan.... Nếu bạn thật sự muốn giữ đầu óc mìh thah tịh, muốn giữ hìh tượg đẹp về tác giả bài viết thì ko nên đọc típ nhữg loại bài này, còn nếu đã đọc thì miễn bìh luận và trách cứ hay có bất cứ sự chốg đối nào nhé, như đúg cái tên Bộc phát nội tâm: đó là sự thể hiện cảm xúc quá độ, ko nói thì sẽ chết vì chịu ko nổi, ko có ý bôi nhọa bất kỳ ai, từg từ từg chữ chỉ đơn giản là cảm xúc cá nhân, ko có giá trị nào khác.

Để khai trươg mục này cùg việc thực hiện đúg lời hứa w 2 người bạn, S xin gửi bài chửi này đến mọi người:

Đôi khi Shin thấy nhữg người xug wanh cũg như chíh bản thân S ko biết vì cố tìh hay vô ý cứ hay hạ thấp giá trị bản thân bằg nhữg hàh độg ngu dốt trog khi rõ ràg là họ nhận thức rất rõ về bản thân của mìh, họ mag 1 cái tôi to đùg và ko cho phép ai đụg chạm đến. Ở đây S chỉ muốn nhắc đến 2 loại chíh và sẽ nói cực kì tóm tắt (có j thì xuốg chat box cho nó thoải mái hen):

(1) Đó là nhữg con người tự cho mìh xih đẹp tài năg, tự cho mìh cái quyền chê bai, bìh phẩm người khác (tất nhiên là đầy ác ý dưới mọi hìh thức). S tự hỏi họ thuộc loại người nào nhỉ? Ko phải là ko thể trả lời nhưg S ko muốn tự biến mìh thàh nhữg kẻ cheap-kuso như zậy. Đây là 1 câu stt của nhỏ bạn mà S có "chế biến" lại đôi chút thấy nó thể hiện rất đúg quy luật nhân quả đv cheap-kusos : khi ngươi phun nước miếg lên trời thì chắc chắn là nó sẽ rơi ngược lại vào mặt mi (nhiều hay ít thì phụ thuộc vào nhiều yếu tố nhưg thườg đv loại này thì fun bao nhiêu sẽ hứg hết bấy nhiêu). Cướp của là 1 tội ác, nhưg đó sẽ trở thàh hàh vi chíh nghĩa khi bạn cướp phải đồ bỏ đi, đồ bỏ đi : ko sớm thì muộn cũg phải bỏ đi, chủ sỡ hữu sẽ đỡ phải tốn côg đi vứt. Thế nhưg thay vì cướp thì sự van xin, nài nỉ sẽ có giá trị hơn, "cướp chíh nghĩa" thì vẫn là cướp, bản chất đã là thế. Sự ngoan cố, mù quág có chút dt khiến con người ta càg ngày càg rẻ tiền. Tự mơ mộg tự thêu dệt nhiều thứ, 1 sự ngu dốt ác độc, rồi có ngày họ cũg như chúg ta, sẽ gặp nhữg super cheap-kuso, bị phỉ bág, bị cướp của, bị tác dụg phụ từ đồ bỏ đi (may mà chúg ta đã kịp vứt đi) .... cho bao nhiu thì sẽ gặt bấy nhiêu, cho j thì sẽ gặt nấy, ko có j có thể ngụy biện hay che đậy cho hàh vi bản thân. Trc khi mở miệg chê bai người khác thì tự kiểm diểm bản thân đi nhé, đồ cc (S đã tự kiểm điểm bản thân và thấy mìh hoàn toàn đủ tư cách để chửi 1 đứa kn như zậy)

(2) Đó là nhữg con người ko biết đâu là cái thuộc về mìh, đâu là cái thuộc về người khác, họ đứg núi này mà cứ trôg núi nọ, họ cứ níu kéo quá khứ bằg nhữg thủ đoạn phải nói là đê hèn, đó là sự chờ đợi ngu ngốc hay sự ngoan cố đầy gian xảo, thời gian sẽ trả lời, nhưg thườg thì nhữg kẻ rubbish này sẽ chẳg thu hoạch đc j đâu. Họ bỏ lỡ quá nhiếu thời gian, quá nhiều cơ hội chỉ để biến mìh thàh "một cái lỗ dột nhỏ xíu nhưg càg lấp thì càg loét". Do nó đã quá rubbish rồi nên S thấy ko chi phải tôn côg sức để chửi nó típ, càg chửi thì càg thấy thươg hại nó, và tất nhiên là S ko muốn điều đó.

Xét ra loại rubbish này thì vẫn còn chút giá trị hơn so w loại trên trc nhất thể hiện wa cái tên, sự phân loại này chẳg wa dựa trên thước đo là nhữg câu nói và hàh độg dt. Điểm khác nhau để chúg ta có thể phân biệt 2 loại này là loại 1 thì hạ bệ người khác để đạt đc thứ mìh muốn, còn loại 2 thì tự tôn vih bản thân(tất nhiên là bằg nhữg thủ đoạn rẻ tiền) và cũg chỉ w 1 mục đích là đạt đc thứ mìh muốn. Chắc các bạn cũg có thể nhận thấy đc điểm chug của 2 loại này: đó là hèn hạ và dth ..... @@@@@@@@.....

Có ai nghe bài "Con đườg hạh phúc" của Thùy Chi chưa? Sự chờ đợi ở đây thật thiêg liêg và cao quý, sự hiến tặg tìh cảm mà ko đòi hỏi đc bù đắp, và quan trọg nhất là hạh phúc mà họ có đc ko phải do "cướp giật", S tự hào khi mìh có nhữg người bạn như zậy. Niềm tự hào ấy đã thôi thúc S viết bài này mặc dù S ko muốn tỏ ra mìh là người vô học (vì vậy nên mới viết tắt mấy từ, ai thắc mắc thì cứ hỏi nhé, đó là nhữg từ hết sức gần gũi), ko muốn làm giảm giá trị của AT. Chửi chỉ là phụ, mog muốn chíh của S là mag lại đc niềm vui mới cho 2 bạn, sự thỏa mãn có chút thấp kém này đôi khi rất cần thiết, hạh phúc rồi sẽ đến w người tốt, hãy tin nhé (mặc dù là S hoàn toàn ko tin)

Gửi tặg 2 người bạn dấu iu của S: hãy đọc, hãy cười, hãy quên và hãy típ tục sốg hết mìh, nhữg kẻ này ko đág làm chùn chân chúg ta đâu: gặp kuso thì né nhé còn gặp rubbish thì cứ lụm lên mà quăng vào thùg rác. Hãy sốg zui zẻ và làm cho thế giới này trog sạch hơn. Chúg ta dt, chúg ta côg khai, điều đó làm chúg ta khác mọi người.

Khi nào bạn đã yêu?

Gửi tặg các Amo đag còn trăn trở về tìh cảm của bản thân...

Khi người ấy đang có mặt ở đây mà bạn giả vờ thờ ơ rồi khi người ấy vắng mặt, bạn lại bắt đầu đi tìm kiếm.
Lúc đó,bạn đã yêu...

Mặc dù xung quanh bạn có nhiều người luôn khiến cho bạn cười nhưng ánh mắt và sự chú ý của bạn chỉ luôn hướng về người ấy.
Lúc đó,bạn đã yêu...

Mặc dù người ấy đã gọi điện về thông báo rằng máy bay hạ cánh an toàn nhưng không ai trả lời điện thoại. Bạn vẫn luôn chờ đợi cuộc gọi ấy.
Lúc đó,bạn đã yêu...

Bạn luôn thích thú với một email ngắn ngủn từ người ấy mà lờ đi những email thật dài của nhiều người khác.
Lúc đó,bạn đã yêu...

Khi bạn thấy mình không thể xóa đi tất cả những mẩu tin trong Inbox hay trong Send Items chỉ bởi vì một email từ người ấy.
Lúc đó,bạn đã yêu...

Khi bạn có một cặp vé đi xem phim. điều đầu tiên bạn nghĩ đến là sẽ cùng đi với người ấy.
Lúc đó,bạn đã yêu...

Bạn luôn tự nhủ rằng "người ấy chỉ là bạn thôi" nhưng bạn nhận ra mình không tránh khỏi sự thu hút của người ấy.
Lúc đó,bạn đã yêu...

Khi bạn đọc những dòng chữ này, nếu ai có ai đó xuất hiện trong đầu bạn.
Lúc đó, bạn đã yêu... và đã yêu người ấy...

Tuesday, February 24, 2009

Sự thật sau những phụ nữ yêu “chủ nghĩa độc thân”

Gừi tặng em Baya và các Amo nữ đến h vẫn chưa có bồ...
Cácbạn thử đọc bài này để cảm nhận 1 góc khuất tâm hồn của chíh chúg ta nhé ^^, mìh thấy nó có vẻ rất chíh xác, cảm ơn em Marcian đã cug cấp thôg tin.
Nhiều phụ nữ không thích hôn nhân, họ cho rằng “hôn nhân là thứ lãng phí thời gian”. Và những cô nàng tôn thờ chủ nghĩa độc thân này luôn tìm ra cho mình muôn vàn lý do để không kết hôn. Nhưng sự thật là gì?

1. “Tôi chưa gặp được nửa kia của mình”

Lý do của cô ấy là “tôi chưa gặp được nửa kia của mình”. Nhưng sự thật thì lại không giống như những gì cô ấy nói. Tất nhiên, lý do đó cũng không sai bởi sự thật là cho tới giờ, cô ấy vẫn chưa gặp được người đàn ông phù hợp với mình. Nhưng cái nguyên nhân chính khiến cho những cô gái này không muốn cùng ai đó tiến tới hôn nhân, chính là bởi vì cô ấy không dám mạo hiểm, không dám đối mặt và cũng khôn cho phép mình thử “yêu” bất kỳ một người đàn ông nào. Tâm lý chung của những người phụ nữ này thường là sự gặp thất bại và đổ vỡ trong tình yêu. Có thể, nguyên nhân dẫn tới tâm lý này chính là do sự chứng kiến nhiều cuộc hôn nhân tan vỡ hoặc những mặt trái trong tình cảm. Cách giúp cho những cô gái này thoát khỏi tình trạng trên, trước tiên chính là việc làm sao lấy lại được tự tin và tình yêu, lòng tin vào cuộc sống và chính bản thân mình.

2. “Đàn ông họ sợ tôi”

Rất nhiều cô gái thường nói với thái độ nửa đùa nửa thật rằng “chắc đàn ông họ sợ tôi”. Nhưng sự thật là, đàn ông đương nhiên sẽ sợ cô ấy bởi cô ấy quá tự tin, quá mạnh mẽ. Nhìn dáng vẻ bên ngoài, không ai có thể biết rằng thật ra cô ấy cũng là người con gái yếu đuối, cần được yêu thương và che chở. Cô ấy luôn che giấu đời sống nội tâm của mình và sẵn sàng phản kháng lại nếu ai đó có "trót" biết và hiểu được cô ấy đang nghĩ gì. Sự thật không phải là những cô gái này không tin vào tình yêu, không biết hy vọng. Mà đơn giản vì cô ấy cho rằng mình có thể biết và làm đươc mọi thứ dù không có đàn ông, luôn muốn mình làm chủ cuộc sống của mình. Với kiểu phụ nữ này, chúng ta cần phải hiểu, trước khi chinh phục bất kỳ người đàn ông nào. Bạn cũng cần phải kiềm chế bản thân, hãy sống thật với những suy nghĩ của mình. Và để người đàn ông có cơ hội là bờ vai nương tựa.

3. Tôn thờ chủ nghĩa tự do

Lý do của những cô gái này là “tôi yêu chủ nghĩa tự do”. Sự thật là cô ấy quá bận rộn với công việc, với những buổi triển lãm, gặp gỡ đối tác. Thế nhưng họ lại không có thời gian dành cho riêng mình, dù chỉ là một phút. Như vậy thì thử hỏi làm sao mà những cô gái này có thời gian để quan tâm tới những người đàn ông bên cạnh mình. Trên thực tế, lời giải thích của họ cho sự bận rộn của mình là họ yêu tự do, họ muốn mình bận rộn để đàn ông không thể chen chân vào cuộc sống và làm cho họ phân tâm. Vậy với những cô gái này, phải làm sao để họ thay đổi cách nghĩ? Vấn đề nằm ở chỗ, những người đàn ông có đủ khả năng làm cuộc sống của họ thay đổi, làm họ cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình đang rất nhàm chán hay không?

4. Tôi yêu sự lãng mạn

Lý do của cô ấy là “tôi đang đợi người đàn ông thích hợp nhất với mình”. Thực tế thì cô ấy không phải là người quá lãng mạn. Cô ấy cho rằng mình là người nếu muốn làm gì thì phải làm cho bằng được. Có thể trong rất nhiều lĩnh vực, cô ấy tỏ ra mình là người thông minh, có năng lực và vô cùng nhạy bén. Thế nhưng, khi đối mặt với chuyện tình cảm thì họ lại tỏ ra là người không biết gì. Những cô gái kiểu này thường tự xây dựng cho mình một kiểu mẫu đàn ông và mong chờ sẽ tìm được chàng bạch mã hoàng tử như trong mơ. Thế nhưng thực tế là người đàn ông hoàn hảo như mong muốn của những cô gái đó thì không bao giờ có trong thực tế. Và nếu như cô ấy không phải là người chủ động tiến bước trong chuyện tình cảm thì chắc chắn cũng sẽ không có người đàn ông nào dám tới gần cả.

5. Tôi không thích chuyện tình cảm

Lý do của những cô gái này là “tôi không thích chuyện tình cảm”. Thực tế là những cô gái này yêu công việc, yêu những người bạn của mình hơn. Tóm lại thì những cô gái làm việc trong lĩnh vực kinh doanh thường không có hứng thú với chuyện tình cảm. Bởi với họ, công việc có nhiều điều thú vị hơn là chuyện yêu đương. Trước đây, thì chuyện một người con gái độc thân thường là vấn đề bị nhiều người bàn tán. Còn bây giờ, độc thân là chuyện bình thường được nhiều người tiếp nhận. Cái mà những cô gái kiểu này lo sợ không phải là không ai yêu họ, mà chính là họ phải làm thế nào để có thể tiếp nhận được tình cảm khác giới.

6. Sợ bị tổn thương

Lý do của những cô gái này là “tôi sợ phải chịu đau khổ như những gì tôi đã chịu trong quá khứ”. Sự thật là cô gái này đã từng mất đi một người đàn ông mà mình yêu thương trong quá khứ. Có thể là do cô ấy tự chủ động rời xa người đàn ông đó. Những cũng có thể lý do là cô ấy đã bị bỏ rơi. Những ký ức trong quá khứ đó đã khiến cho cô gái này không đủ dũng cảm để bước đi một lần nữa. Cô ấy sợ thất bại, qua những vết thương tình cảm trong quá khứ, bản thân cô gái này cũng không biết nên làm sao để có thể giúp bản thân vượt qua những trở ngại. Bên ngoài, cô ấy tỏ ra hài lòng với cuộc sống độc thân, thế nhưng trong sâu thẳm trái tim, cô ấy lại mong có được môt cuộc sống hạnh phúc, có người yêu thương, quan tâm và chia sẻ. Muốn thoát khỏi tình trạng trên, thì những cô gái này cần phải biết nhìn vào thất bại của chính bản thân mình mà đứng lên.

Nguồn : 24H.COM.VN (Theo Afamily)

Chiện zui trí tuệ ^^

Tâm sự của đôi trẻ trc ngày cuới vẫn đúg cả sau lễ cưới nhưg theo chiều ngược lại
Chàg: Thật tuyệt vời! Cuối cùg thì h phút anh mong đợi nhất cũg đã tới!
Nàg: Em phải ra đi àh?
Chàg: Không. Thậm chí em đừg bao h nghĩ tới điều đó.
Nàg: Anh có iu em ko?
Chàg: Tất nhiên rồi!
Nàg: Anh có phản bội em ko?
Chàg: Không! Sao em lại có ý nghĩ kì cục đó chứ?
Nàg: Anh sẽ hôn em chứ?
Chàg: Đươg nhiên.
Nàg: Anh sẽ đáh em chứ?
Chàg: Ko bao h!
Nàg: Em có thể tin anh đc ko?

Sau ngay cưới: HÃY ĐỌC TỪ DƯỚI LÊN =))

Friday, February 20, 2009

The second entry

Có đôi khi trên cuộc đời bộn bề những lo toan và đầy rẫy những trớ trêu, ta vô tình đánh mất những giấc mơ đẹp, những giấc mơ mà ta nuôi dưỡng bằng niềm tin và hi vọng, bằng trái tim trong sáng và tâm hồn vô tư…
Đêm thứ 2 mất ngủ. Lần này là vì 1 lý do hoàn toàn khác đêm hôm qua. Đêm hôm qua là mệt mỏi, lo lắng và chỉ muốn đưa ra 1 lời khuyên. Đêm nay là 1 cảm giác khác hẳn: chỉ muốn trút lòng mình, chỉ muốn dc lên tiếng cho ai đó nghe thấy mình nói… Lên web, bật Bằng lăng tím lên, ko cần nghe, chỉ cần đọc lời, đã thấy lòng mình nghẹn hẳn lại…
“Nhớ về một thời trang sách ép cánh hoa.Nhớ tuối học trò bao ước mơ.”
Ừ, chỉ 2 ngày thôi mà tất cả những chuyện xảy ra như là 1 biến cố tồn đọng hàng mấy năm trời vậy. Mà hình như sự thật thì nó là như thế, hơn nhau chỉ ở chỗ biết và ko biết, để rồi phải shock và ko shock mà thôi. Thấy buồn, mới đó mà đã phải chia tay cái tuổi học trò hồn nhiên vô tư, giờ nhìn lại mới thấy ngày xưa thế giới của mình sao thanh khiết quá. Mới đó mà đã nửa năm hơn rồi… Có thể gọi là “biến cố” hay ko khi mà những điều mà Amo vẫn coi là mẫu mực bây giờ đã trở nên khác hẳn. Khi mà những cái chúng ta nghe và chúng ta thấy là 2 điều hoàn toàn trái ngược nhau. Khi mà chúng ta phải đối mặt với sự thật, và sự thật thì hoàn toàn ko đẹp như chúng ta mơ. Có người sốc, có người khóc, có người bực bội, đứa thì tức giận, đứa thì lo lắng, tựu chung lại là 1 cảm giác thất vọng tràn trề. Amo.. Amo đang đứng trước 1 con dốc lớn, nơi niềm tin của chúng ta đang bị thử thách 1 cách gay gắt và dường như là hơi… lụ đạn nữa. Đối với những người đã nghe đã chứng kiến và đã hiểu tất cả, dùng từ “lụ đạn” nghe chắc là hoàn toàn hợp lý nhỉ? Chính xác hơn là mọi chuyện xảy ra vượt ra khỏi sự tưởng tượng của chúng ta: nó cực kỳ lụ đạn, quá xá là lụ đạn!... Nói ra mọi người đừng cười tui khùng nha, NHA ko biết mình viết entry này ra để làm cái gì nữa! Chỉ là trong 1 phút, tất cả những người bạn mà tôi yêu quý, cái gia đình đã nuôi dưỡng tôi khôn lớn và trưởng thành, mọi người chìm trong 1 không khí nặng nề vô cùng, cái cảm giác “feeling down”, chán, ngán, bực, bó tay…blah blah blah… nó cứ như là dc dịp “cộng hưởng” đổ dồn về phía chúng ta. Vậy là tự nhiên tôi viết cái entry này ra, dành cho mọi người, cho Amotizen, cho những người bạn đã cùng tôi sẻ chia biết bao nhiều chuyện buồn vui, và đã cùng tôi vượt qua rất nhiều những con dốc. Bây h, con dốc này, tụi mình tính sao với nó đây?
Xin hãy nhớ…Chúng ta đã có những khát vọng cao đẹp, chúng ta nghĩ về PMH, nghĩ về tương lai chung của cả A1, nghĩ về One-billion-dollar house mà chúng ta gọi là Full house, và chúng ta cùng phấn đấu…Chúng ta cùng ngồi nhau chọn ra ngày họp lớp phù hợp nhất, vì như bạn XH đã nói: chúng ta sẽ đi họp lớp từ đây cho đến…chết.
Chúng ta cùng ngồi bên đống lửa lớn ở Madagui, kể cho nhau nghe đủ thứ chuyện, ngồi xin lỗi nhau vì đủ thứ lý do, khóc rồi cười, và nhớ mãi…Chúng ta ngồi hò hét khản cả cổ, hát khan cả giọng những bài hát yêu thích của lớp, thể loại nào cũng chơi tuốt, từ “Hát cho dân tôi nghe”, “dậy mà đi” đến “tìm lại”, “yêu đời”, “tự tin nói lời yêu thương”…..
Chúng ta chưa từng đoạt bất kỳ thành tích văn nghệ nào của trường tổ chức nhưng mỗi lần có phong trào là lớp ta như mở hội, vì đó là lúc những kỷ niệm ko thể nào quên dc hình thành…Chúng ta đã khóc khi phải chia tay nhau ngày 19/5 để rồi lại dc nhìn thấy Thầy lấy khăn chấm nước mắt ngày lớp tựu họp lại 9/1, đơn giản chỉ vì “A1 tuyệt vời quá!”…(1 đứa bạn khác lớp đã nói vậy).
Vậy là chúng ta đã có với nhau rất rất nhiều ấy chứ. Và bấy nhiêu đó đủ để chúng ta dành cho Amo 1 niềm tin trọn vẹn để đi tiếp cuộc hành trình mà chúng ta đã hoạch định. Tất nhiên rồi sẽ có lúc những bộn bề cuộc sống kéo chúng ta đi theo những con đường khác nhau. Quan trọng nhất vẫn là khoảng cách trong tâm hồn và suy nghĩ của ta có còn gần như ngày xưa ko. Tất nhiên rồi khi mà sông đã đổ ra biển, như cuộc đời chúng ta buộc phải mở rộng thế giới chung quanh mình vậy, sẽ có những người lựa chọn cho mình những con đường “cá biệt”, đừng buồn, mà hãy giữ những ký ức đẹp đẽ nhất về họ. Vì mỗi người là 1 thế giới riêng, và khi ta ko thể thay đổi 1 thế giới, hãy cố gắng thay đổi suy nghĩ của mình 1 cách tích cực nhất có thể.
Dành cho những người bạn rất rất thân: đừng buồn và cũng đừng đánh mất niềm tin của mình. Đôi khi chỉ 1 hàng cây, cũng làm thay đổi trời mây 1 vùng. Hãy cứ là chính mình, và hãy cứ sống tốt nhất có thể, mỗi người là 1 hàng cây, Amotizen dư sức vượt qua con dốc này mà!^^
Rồi chúng ta sẽ lại có những ngày họp lớp tưng bừng, có những ngày ăn chơi đã đời, có những giây phút hát khản cả cổ mất cả tiếng, có những kỷ niệm đáng nhớ và những ngày ko thể nào quên… Chỉ cần chúng ta biết tin tưởng nhau mà đi tiếp! Đừng đánh mất niềm tin, cũng đừng bỏ quên những kỷ niệm đẹp về nhau!
NHA

Thursday, February 19, 2009

Hợp tan - Tan hợp

(Trích một bài viết cũ trên blog Marcian 360)

Trong cuộc sống của chúng ta là tập hợp rất nhiều những cuộc hợp rồi tan . Và quy luật chung của những cuộc hợp tan này là niềm vui và nỗi buồn ,có cuộc gặp gỡ nào là đau buồn ,là buồn thảm đâu . Chỉ có những cuộc chia li mới đầy nước mắt mà thôi ,nhưng nhờ có những cuộc chia li ta mới biết được những người đã đến với ta đó quan trọng với ta như thế nào ,cũng như chính ta mới biết ta quan trọng như thế nào với những người ra đi .

Có 1 nhạc sỹ đã viết rằng "Triệu người quen có mấy người thân,khi lìa trần có mấy người đưa" ,đúng là trong cuộc đời này ta gặp rất nhiều người nhưng được bao nhiêu người trong số đó chơi được với ta ,được bao nhiêu người thương ta và được bao nhiêu người hiểu ta ,được bao nhiêu người gọi là "tri kỷ"?

Đã sống trong cuộc đời này thì phải biết quy luật của cuộc sống này là không có gì vĩnh viễn ,không có gì là tuyệt đối . Nên ta phải biết trân trọng lấy những khoảnh khắc đẹp đến với ta ,đừng để nó ra đi rồi ngồi đó luyến tiếc thì cũng đã muộn màng rồi ,không bao giờ ta có thể quay lại để sửa chữa lỗi lầm đâu . Thời gian là kẻ tàn nhẫn nhất bởi lẻ nó vĩnh viễn không bao giờ cho ta quay về để sửa chữa lỗi lầm của mình ,nhưng nó lại là kẻ bao dung nhất vì nhờ thời gian mà những mất mát đau buồn của ta sẽ ngôi ngoai ,những vết thương lòng sẽ lành lại theo thời gian .

Hãy làm những gì tốt nhất trước khi những điều tệ nhất xảy ra ,để sau này có còn gặp lại nhau cũng sẽ không thấy ngượng ngùng không thấy hối tiếc vì những việc đã trải qua trong cuộc đời mình . Nếu đã làm sai thì hãy biết sữa chữa đừng để cuộc đời mình trượt dài trên những sai lầm ,để rồi cũng lại hối hận mà thôi

entry of NGUYỄN HOÀI AN....

Mục đích của cuộc sống…
(Tên nhân vật chính đã đc đổi theo yêu cầu của người viết bài này)

(Gửi đến mày, thằng bạn thân nhất trong Amo của tao!).
Vậy là mọi chuyện cuối cùng cũng đã kết thúc rồi phải không G? Tao viết những dòng này khi đang là 2h sáng và tao không thể nào ngủ dc vì vẫn thấy trong lòng mình còn thiếu cái gì đó. Ngồi bật dậy, và typing…
Cả 2 chúng ta, tao và mày, đều đã nhìn thấy trước kết cục này sẽ xảy ra, từ cách đây gần nửa năm hơn có à, vì sao? Vì tao tiên đoán giỏi, nhìn xa trông rộng? Không! Chỉ đơn giản khi tao nghe những lời nói từ miệng mày tao biết rồi sẽ có ngày mày ngu ngốc đánh mất tất cả. Và sự thật đã diễn ra đúng như thế… Tao biết dù có nói gì đi chăng nữa mọi chuyện cũng đã rồi, và không gì có thể cứu vãn tình huống hiện tại, nhưng… Hãy nghe tao, tao dành ra đêm nay để viết những dòng này cho mày!
Tao vẫn còn nhớ cái thằng G đầu năm lớp 11 say mê và cuồng nhiệt, cái thằng G lúc đó tràn đầy sức sống và niềm tin, khát vọng, yêu thương, cái thằng G mà tao luôn luôn…ghen tị. Vì lúc đó DP hay KM hay ai đó có bất cứ chuyện gì cũng muốn dc chia sẻ với mày, muốn dc nghe mày khuyên bảo. Vì lúc đó mày thực sự chứng minh dc rằng mày là thằng có bản lĩnh và nghị lực, có khao khát và là 1 chỗ dựa đáng tin cậy. Mày có thể ngồi hàng giờ nói say sưa cho tao nghe về tương lai, dự định của mày, về PMH, về những ước mơ “nhỏ mà không nhỏ chút nào” của mày. Tao nhìn mày, lắng nghe và…buồn não ruột, vì nhìn lại bản thân sao mà đáng chán: bất cần đời, vô lo, không thích lắng nghe… Vậy mà 2 năm hơn rồi đó G, và mày bây giờ…tao không thể nào nhận ra mày nữa! Đừng cười tao, và đám A1 cũng đừng ai cười thằng An khùng khùng này, mọi người có thể nói: ủa thằng G vẫn bình thường, vẫn là nó mà. Ừ thì khi ta ở gần 1 người suốt làm sao nhận ra dc những thay đổi nho nhỏ và từ từ diễn ra trong họ. Hãy nhìn vào cả 1 quá trình kìa: G bây giờ chỉ còn biết chơi, G bây giờ hoàn toàn ko biết mình phải làm gì trong tương lai, G bây giờ chỉ yêu thương ai đó bằng 1 thứ tình cảm hời hợt và ấu trĩ, C bây giờ hoàn toàn ko đủ sức bảo vệ hay lo lắng cho ai cả. Vì chính bản thân mày còn ko thể lo dc cho mình, ko thể quyết định dc tình cảm của mình, ko thể 1 lần mạnh mẽ dứt thoát với cái phần “bản năng” trong mày. Không dưới 2 lần chta nói chuyện với nhau và tao hỏi mày về những dự định khao khát ngày xưa, mày chỉ hời hợt “tao cũng chả biết nữa” và điều mày muốn lại chỉ là “quen thiệt là nhiều người” mà thôi! Và ko dưới 2 lần hết tao rồi Bum Bum rồi Thiện ngồi khuyên can mày, bảo rằng đừng đùa cợt với tình cảm, vì như thế chẳng khác nào mày đem 3 năm tràn ngập kỷ niệm của mình ra mà đổi lấy vài ba ngày phù phiếm. Điều tức cười nhất là…mày nhận ra là mình đang sai, mày biết mày sẽ hối hận, nhưng mày ko làm sao làm khác đi dc. Mày biết tại sao ko? Câu trả lời mà tao và Bum Bum cùng thống nhất đó: mày chưa từng biết yêu thương ai 1 cách nghiêm túc. Tao hoàn toàn ko nói là mày giả dối, tình cảm của mày rất thật, nhưng mày ko đặt vào tình cảm đó trách nhiệm hay niềm tin 1 cách nghiêm túc nhất. Vì thế mà… tao và Bum Bum cũng ko thể hiểu dc tại sao, với tất cả những gì mà Pink đã mang đến cho mày, bấy nhiêu đó ko đủ để mày chiến thắng những cái ham muốn rất ư là “bản năng” của mày sao? Mày chưa bao giờ là 1 thằng có trách nhiệm G à, vì nếu có mày sẽ thấy xót xa từ trong ý nghĩ của mình khi làm những chuyện ko hay ho đó, sẽ thấy thương P khi phải chấp nhận quá nhiều như vậy. Còn mà mày hành động xong rồi mới thấy hối hận, hết lần này đến lần khác, thì có nghĩa lý con khỉ móc gì chứ? Biết Khải nói gì ko? “Tao thiệt ko thể hiểu là sẽ có 1 ngày G lại để mất P vì 1 con nhỏ nào khác, và liệu lúc đó nó có còn dám đối mặt với bất cứ ai trong Amo ko hở trời!”….
Tao dành đêm nay để…chửi mày, tại vì sau đêm nay tao sẽ ko chửi nữa, cũng ko có ý kiến gì về bất cứ hành động nào của mày sau này nữa. Vì sau chuyện này thì chỉ còn có mày mới quyết định dc thái độ của mày đối với cuộc đời này, đối với bạn bè, kể cả đối với bất kỳ đứa con gái nào mày sẽ quen hay là sẽ quan tâm đến mày 1 cách đặc biệt… Sẽ ko còn có ai còn đủ hơi sức nữa đâu G àh. Tao rất là thích câu này: mục đích của cuộc sống và sống có mục đích. Đó là 1 kiểu chơi chữ nghe rất là tiếu lâm, nhưng câu này rất có ý nghĩa. Và tao mong giá như mày vẫn trung thành với mục đích sống của mình như những ngày còn lớp 11, thì tin chắc sẽ ko có ngày này xảy ra đâu G, vì… 2 người yêu nhau thôi chưa đủ đâu, còn phải biết bao nhiêu thứ buộc họ phải vượt qua, những thử thách, những cám dỗ, cả những cách trở nhiều khi rất ư là nhảm nhí. Nếu vượt qua dc tất cả, thì đó mới là tình yêu! Còn nếu ko vượt qua dc, thì đó là…cuộc sống! Và cách tốt nhất cho 2 người là chung tay xây cho mình những mục đích chung và riêng, đó là những mục đích mà mày đã đánh rơi ở đâu đó trên hành trình 3 năm của cả 2 đứa mày thằng khờ à.
Suy nghĩ nhé, tao ko đang dạy mày cách sống và cách yêu đâu, vì chính mày đã dạy tao điều đó mà P. Tao chỉ nhắc lại cho mày nhớ thôi, để mày đi tìm lại con người đáng tin cậy và vững vàng ngày nào của chính mình. Mày đã để vụt mất đâu đó những cái “chung” rồi, giờ phải nỗ lực cho những mục đích của riêng mình, nghiêm túc và kiên định, chứ đừng có cái kiểu “tao chỉ muốn quen thiệt nhiều người mà thôi!”, nghe bullshit lắm! Khi mày đã làm dc điều đó rồi, tự khắc yêu thương sẽ lên tiếng, và mày sẽ tìm lại dc những điều đã mất…Tao tin rằng cơ hội vẫn luôn nằm đâu đó rải rác trên con đường mày đi ku à. (Vì nghe đồn mày là thằng có số hưởng, chỉ mỗi tội là…ngu quá mà thôi!).
Nhớ: anh là ai không quan trọng, việc anh làm sẽ định nghĩa con người anh. Đừng bao giờ để DP phải nhìn mày bằng ánh mắt đó nữa, đó cũng là ánh mắt của hầu hết bọn tao…
3h sáng, 19/2/2009.
Bạn thân của mày.
PS: tao viết những dòng này vì có 1 ai đó dù đang rất buồn nhưng vẫn lo lắng cho mày, sợ mày hoang mang dao động và đánh mất mình, nên bảo tao hãy chịu khó…chửi mày chút. Hãy suy nghĩ kỹ nhé ku!

Tuesday, February 17, 2009

Tiễn bạn lên đường

THÔNG BÁO BIG SHOW:

Thời gian dự kiến: ngày mà ko Amo nào có thể quên đó là 8-3 (ngay chủ nhật), từ trưa đến chiều hoặc tối.

Mục đích: ôn lại kỉ niệm xưa, tiễn mấy em kinh tế lên đườg nhập ngũ và đặc biệt là tụ họp đáh bài =))

Bạn nào muốn tham gia thì cm đăng kí lẹ lẹ nhé do số lượg có hạn (cái này là nói thiệt, ko phải giỡn đâu àh, các bạn có thể cm mà ko cần tài khoản j ráo)



Nhân tiện đây xin cug cấp 1 chút thôg tin mog là có thể giúp đỡ các bạn sẽ đi quân sự sắp tới nếu các bạn có ý định ở nội trú:
Ngoài đồ dùg cần thiết hàg ngày thì nên đem theo nhữg thứ sau và lưu ý 1 số điều:
1. Đem mùng hoặc kem chốg muỗi (có đứa đã bị sốt xuất huyết trg thjan học ở đây), mền(ko có thì tối có nước ôm nhau chết cóg),áo lạnh, 1 đôi giày thể thao, 1 đôi dép kẹp, bao nilon, bột giặt, móc treo đồ (5 cái), dao, kéo, keo, bút, tập, dầu gió, vitamin E, trà atiso gói, mp3, 2 bộ bài (đề phòg TH bị tịch thu bộ này thì còn có bộ khác để chơi), bản đồ, nón, bình 2l (em nào ở mấy cái tầg trên thì sẽ biết ơn bản thân vì đã đem nó), 2-3 đôi vớ, nếu đem đc cái đèn bàn thỉ đem (nếu ko muốn đáh bài = niềm tin và hi vọg, đến 10-11h là nó tắt đèn òi), mấy miếg salonpas
2.Đồ ăn trog đây ko đến nỗi nào: chỉ hơi dở và hơi mất vệ sinh (chính mắt mìh đã thấy cục phân thằn lằn trg cơm và con ruồi trog canh , h nghĩ lại vẫn còn hãi hùg "_ ") vì vậy nếu có thể thì nên đem càg nhiều càg tốt đồ ăn thức uốg (bánh mì, mì gói, báh snack....). Nếu đem mì gói thì nên đem theo bìh đun siêu tốc vì cái căn tin này nó dt lắm, đôi lúc nó ko thèm bán nước sôi cho mìh. Nên đem theo quýt vừa ngon bổ, để đc lâu và vỏ quýt còn có côg dụng khử mùi cho cái đôi giày thể dục
3. Khôg nên đem theo quần áo và tập vở quá nhiều (ko học nổi đâu, thjan đánh bài còn ko có)
4. Đem nhiều tiến xíu, vào là bắt đóg tiền lung tug (cỡ 400), tất cả tiền bạc, dth lúc nào cũg phải bỏ bên người, ko nhờ người khác giữ giùm (đạo chích giữ lắm)
5. Khi nhận đồ lính thì nhớ giặt lại, nó có phát cái nón, nhớ giữ kĩ, mất cái là đền 35k, có nhiều đứa bị mất nên hay chôm lại của mìh lắm (chíh mìh xém mất cũg địh chôm nhưg may mắn là đã tìm ra và lươg tâm ko cho phép)
6. Bệh hoạn j thì cứ xuốg trạm xá xin thuốc, khi đi nên làm bộ dạg thật đág thươg để đc cho nhiều thuốc. mấy chỗ này nó ki bo lắm
7. Khi vào nhớ nắm kĩ mấy thôg tin quy chế cấm thi, giờ giới nghiêm, cách thức ra vào trại giam cũg như tìm thêm các con đườg ra ngoài mà ko wa trạm gác (khi đi nhớ cẩn thận, mấy khu này nổi tiếg giết người, gud luck 2 u)
8. Nên chọn nằm giườg ở tầg dưới để tráh nhữg tai nạn thươg tâm và có TH khẩn cấp j cũg kịp thoát thân (vd té khỏi giườg, hỏa hoạn, ma)
9. Đem theo nhiều bánh kẹo, đặc biệt là kẹo gum để duy trì sự tỉh táo trg suốt thjan học ch trị nếu ko muốn bị xử tử
10. Cuối cùg là hãy chú tâm học hàh tí xíu, thi hok dễ đâu, để đậu thì cần 50% siêg năg, 50% may mắn, ai tu ai ở ác đến lúc này là biết liền.
Nếu có thể hãy ở nội trú, zui lắm, khổ tận cam lai lập địa thành phật mà (nhưg cũg có thể thàh heo) vì sau khi về mấy bạn sẽ trắg ra, mập ra (vì toàn là ăn ngủ) và sẽ quen đc nhiều bạn.

Sunday, February 15, 2009

Ai nói valen chỉ dàh cho couple???

Hum nay phát hiện rất nhiều người trg Amo vẫn chưa có bồ hoặc có bồ nhưg lại đag lưu lạc nơi phươg xa. Kế hoạch ban đầu nghe thiệt chán phèo nên lúc 1h30 rùi mà vẫn chỉ có 2 em Dp và Hoag. Cầm chắc là bể show nhưg ko ngờ cũg đôg zui dễ sợ. KT thẳg tiến...

Bài bạc_1 thứ độc hại và vô bổ nhưg thật sự là rất cuốn hút. Ngoài truyền thốg xài h dây thun thì mới phát hiện A1 còn 1 cái chug: rất đam mê bài bạc, và 1 khi đã đáh thì rất là máu lửa dù là ăn tiền hay máu thịt. Hậu quả của việc ăn thua tới cùg+9 kiếp ko tu thì em Bum đã thua đến 3 xị hum nay, chia buồn cùg em, hồi Tết em ăn quá nhìu rùi nên h phải nhả ra. Cặp đôi ăn ý nhất (dựa trên mức độ hốt lấy mồ hôi nước mắt của anh em) và thô lỗ nhất khiến cả đám mém bị đuổi khỏi KT là 2 cha con em Cường và Dp, lật bài mà đc nút cao thì 2 đứa như là bom nổ, cười bò lăn bò càg đến nỗi mấy couple cùg phòg bỏ chạy hết (Mốt chơi mà 2 đứa này còn bắt tụ chug nữa thì nên để sẵn cuộn băg keo dán thùg kế bên). Nhân vật xoay chuyển địh mệh chóg mặt là bạn Khôi hói, sau khi đồng chí Trâm (àh, sau này đừg ai để profile là bạn của Trâm nữa, chị ấy đã thay đổi, trở thàh Đại bàg thiệt rồi) dứt áo ra đi vì ko thể chịu nổi cảh móc xỉa, tiền móc tới đâu thì bị thiên hạ xỉa đến đó, đơn thươg độc mã cùg w kinh nghiệm chơi bài còn non nớt nhưg bạn Khôi đã làm mọi người nhiều phen hoảng vía, sau cùg là thu hồi vốn và kiếm lời cả trăm ngàn (bái phục).
Lác đác 1 vài em về sớm vì nhiều lý do tế nhị, còn 6 em đi uốg sih tố 142 (hic, mới phát hiện là tiệm này mag số 14-2), nơi linh thiêg này đã diễn ra 1 lời thề, kể đây để mấy bạn làm chứg phòg TH nhữg kẻ tham dự có mưu đồ quỵt như em Phạm Xuân Hằng đã từg làm. Nhóm gồm Khôi, Tùg, Đảo, Minh, Dp và mìh, ai có bồ sớm trc nhất thì phải đãi tụi còn lại ăn. Mog mấy bạn hãy làm 1 Amo chân chíh, ăn phải trả tiền, hứa phải thực hiện, chúc mấy bạn mau sớm tìm dc bồ, kaka....
Có thể đv 1 số người, như thế này vẫn là chưa đủ cho 14-2... Có lẽ là 1 nửa kia wan trọg thật sự, dù có nhìu bạn cách mấy, dù có zui cách mấy thì niềm zui đó vẫn ko sáh bằg việc ở bên cạh người iu? Năm sau có còn đc đôg zui thế này? Ko wan trọg nữa, nếu mấy bạn tìm đc nửa kia thì quá mừg, còn nếu chưa tìm đc, mấy bạn đừg lo, tiệc 14-2 mag dấu ấn Amo này sẽ tổ chức cho đến khi nào thàh viên cuối cùg có bồ mới thôi. Chúc mấy bạn luôn hạh phúc dù là đag iu hay ko iu. Riêg bạn nào muốn có bồ lẹ thì cm lại, sau khi thức khuya dạy sớm tầm sư học đạo mìh đã góp nhặt đc vài bí quyết, khi nào in ra bí kíp sẽ phát cho các bạn sau. Chúc may mắn!
Kẻ thù của Sở Lưu Hương

Friday, February 13, 2009

Tại sao lại phai lo?

Chỉ có 2 thứ đág lo:
Khỏe mạnh hoặc ốm đau
Nếu bạn khỏe chẳng có j phải lo!
Nhưng nếu bạn ốm
Chỉ có 2 thứ đág lo:
Lành bệnh hoặc là chết
Nếu bạn lành bệh chẳg có j phải lo!
Nhưg nếu bạn chết
Chỉ có 2 thứ đág lo:
Lên thiên đườg hoặc xuốg địa ngục
Nếu đc lên thiên đườg, chẳg có j phải lo
Nhưg nếu xuốg địa ngục
Bạn sẽ phải bắt tay bạn bè mệt nghỉ
Lúc đó thì cũg chẳg còn thjan đâu mà lo!

Bởi zậy ai đag lo lắg muộn phiền vì bất cứ điều j thì cũg hãy để nó tạm lắg lại mà nghỉ ngơi thư giãn, vì càg lo thì càg mau xuốg lỗ. Chúc các Amo zui zẻ bên người iu và bạn bè vào 14-2.

Wednesday, February 11, 2009

Chuẩn bị cho Valen sắp tới

Thế gian lắm cặp nhiều đôi
Riêng ta một bóng lẻ loi chốn này.

Đó sẽ không còn là điều lo lắng, buồn phiền của bạn 1 khi bạn còn là thàh viên Amo :))
Ngày Valen sắp tới sẽ có 1 show lớn dàh cho Amo nào chưa có bồ, đag giận bồ, có bồ mà muốn giới thiệu hay chỉ đơn giản là ham hố đi chung...
Amo nào có ý tưởng cho buổi đi chơi này thì cm đóng góp ý kiến nhé: từ ngày h đến địa điểm
Các Amo đag trg giai đoạn thi cử xin cho bít thôg tin để mọi người cùg sắp xếp ngày h cho thuận tiện, kẻo ham chơi thi rớt thì....

Thế gian ai cũg điểm cao

Riêng ta điểm thấp như Hồ Diễm Phương.

Một diện mạo mới


Lần trở lại này: ko đình đám, ko scandal, ko có nhữg câu nói sốc nổi hay những chiêu bài câu khách giật gân rẻ tiền nhưg AT sẽ ko vì thế mà đánh mất màu sắc vốn có của nó. Đã có lúc BBT muốn bỏ cuộc khi phải duy trì 1 kênh thôg tin phi lợi luận mà lại nuốt chất xám kiểu này, nhưg đau lòng hơn hết là nhữg kẻ xấu vì ghen tị trc sự thàh công rực rỡ của AT đã phái người sag quấy rối. Do trìh độ côg nghệ thôg tin, kỹ năng nghề nghiệp còn nghèo nàn cũg như lực lượg đội ngũ còn ít ỏi lúc bấy h nên chúg tôi ko đủ khả năng duy trì kêh cũ. H đây vẫn là cái tên AT, vẫn với sự làm việc ko mệt mỏi, các bạn có thể hoàn toàn an tâm về mọi thôg tin chúg tôi cug cấp: nhanh gọn lẹ và độ chíh xác cao. Hãy trở thàh nhữg độc giả tin cậy ko bỏ lỡ bất cứ thôg tin nào của Amotizen.
Quy định: Đề nghị các bạn ko cm nhữg nội dug ko phù hợp w chủ đề bài đăng. Xin cảm ơn!!!